怆
怆相关字典
怆[chuàng]字在结尾的词语
- 恓怆[xī chuàng]悲伤。 
- 凄怆[qī chuàng]凄惨悲伤:妙句寄凄怆|心中无限凄怆。 
- 悲怆[bēi chuàng]〈书〉悲伤:曲调悲怆凄凉。 
- 悄怆[qiǎo chuàng]①(景物)凄凉寂静:四面竹树环合,寂寞无人,凄神寒骨,悄怆幽邃。②悲伤的样子:悄怆成忧,悯然自怜。 
- 憾怆[hàn chuàng]伤心不安。 
- 澄怆[chéng chuàng]见“澄沧”。 
- 疑怆[yí chuàng]疑虑悲伤。 
- 耿怆[gěng chuàng]悲伤,凄怆。 
- 离怆[lí chuàng]因别离而悲伤。 
- 悼怆[dào chuàng]悲伤。 
- 哀怆[āi chuàng]哀伤;悲伤:哀怆的心情|满怀哀怆。 
- 摧怆[cuī chuàng]悲伤。 
- 感怆[gǎn chuàng]感慨悲伤。 
- 寒怆[hán chuàng]犹寒伧。 
- 酸怆[suān chuàng]凄怆。 
- 惨怆[cǎn chuàng]凄楚忧伤。 
怆[chuàng]字在开头的词语
- 怆恤[chuàng xù]悲伤忧虑。 
- 怆楚[chuàng chǔ]悲苦。 
- 怆恻[chuàng cè]悲痛。 晋 潘岳《寡妇赋》:“思缠緜以瞀乱兮,心摧伤以愴惻。”唐 戴叔伦《崇德道中》诗:“关山明月到,愴惻十年游。”清 蒲松龄《聊斋志异·莲香》:“今对履思容,实所愴惻。” 
- 怆惋[chuàng wǎn]悲伤怨恨。 
- 怆结[chuàng jié]悲伤郁闷。 
- 怆怛[chuàng dá]悲痛。 
- 怆怳[chuàng huǎng]失意貌。 
- 怆怆[chuàng chuàng]忧伤悲痛貌。 
- 怆悢[chuàng liàng]悲伤。 
- 怆然[chuàng rán]悲伤貌。 悲伤的样子念天地之悠悠,独怆然而涕下。——陈子昂《登幽州台歌》予怀怆然,感慨今昔,因自度此曲。——姜夔《扬州慢》怆然泪下 
- 怆凉[chuàng liáng]1.见“愴凉”。 
- 怆恨[chuàng hèn]悲痛。 旧题 汉 苏武《别李陵》诗:“愴恨切中怀,不觉泪沾裳。”晋 干宝《搜神记》卷一:“积年交结,恩义不轻;一旦分别,岂不愴恨?”唐 黄滔《明皇回驾经马嵬赋》:“羽卫参差,拥翠华而不发;天颜愴恨,觉红袖以难留。”李广田《山之子》:“我爱设想……图画好看,而画中人却另有一番怆恨。” 
- 怆思[chuàng sī]哀思。 
- 怆凄[chuàng qī]凄怆,伤感。 
怆[chuàng]字的成语
- 怆然涕下[chuàng rán tì xià]怆然:伤感的样子。伤感地涕泪流洒。 
- 凄怆流涕[qī chuàng liú tì]凄怆:伤感悲痛。悲伤得流泪。 
- 怆然泪下[chuàng rán lèi xià]怆然:伤感的样子。伤感地流泪不止。形容非常悲痛。